LỜI DỊCH
Sương mờ nhân ảnh sầu muôn lối!
Sông tương nước lạc nhánh mãi thôi ..
Bến cũ đò xưa người biền biệt
Lãng tử chậm chân dạ bồi hồi!
Lưu lạc bao năm coĩ phong trần
Bụi đời ta đã trãi trầm luân
Xa để chôn vùi nơi xứ khách
Mà lòng khó quên gấp mấy lần ..
Ta về nơi cũ cảnh còn đây
Vọng nguyệt lầu xưa cát bụi đầy
Vài hạt mưa rừng loang quyện phủ
Ngậm ngùi hồn lặng mắt chợt cay!