Sốc nặng vá»›i sá»± tháºt bệnh tình cá»§a Wanbi Tuấn Anh
Dưới đây là những tâm sá»± lần đầu tiên cá»§a Wanbi Tuấn Anh vá» căn bệnh hiểm nghèo như má»™t lá»i chia tay gá»i đến ngưá»i hâm má»™.
Má»i chuyện bắt đầu từ giữa năm 2009, ba tôi đột ngá»™t qua Ä‘á»i, tôi phát hiện thị lá»±c cá»§a mình ngà y cà ng kém. Sợ mẹ lo lắng, tôi và ngưá»i quản lý cá»§a mình âm thầm Ä‘i khám từ bệnh viện nà y đến bệnh viện khác. Từ má»™t bệnh vá» mắt, các bác sÄ© chẩn Ä‘oán tôi có má»™t khối u ở tuyến yên trong não, gây ảnh hưởng đến thị lá»±c.

 Wanbi tươi cưá»i trong MV "Dấu vết"
Sau ca mổ ở bệnh viện Chợ Rẫy, bác sÄ© thông báo khả năng hồi phục cá»§a tôi là 90%. Nhưng chỉ sau đó Ãt lâu, triệu chứng cÅ© lại tái phát. Lần nà y, tôi gần như suy sụp khi bác sÄ© thông báo mình Ä‘ang có má»™t khối u thuá»™c dạng cá»±c hiếm, trên thế giá»›i trung bình 1 triệu ngưá»i má»›i có má»™t ngưá»i mắc phải. Má»i ngưá»i thá» hình dung, cảm giác cá»§a má»™t ngưá»i trẻ, tất cả má»i thứ trước mắt Ä‘á»u Ä‘ang mà u hồng, đột nhiên biết mình mắc bệnh hiểm nghèo sẽ suy sụp đến mức nà o? Bạn bè và gia đình chỉ biết mắt tôi yếu, còn sá»± tháºt, chỉ có tôi và quản là biết rõ. Ná»—i Ä‘au đớn đó nhân lên hà ng trăm lần khi tôi biết tin nà y ngay sau cú sốc ba tôi qua Ä‘á»i.Â
Nhiá»u lúc tôi suy sụp đến cùng cá»±c, nhưng tôi tá»± động viên mình không được gục ngã. Vì tôi phải là điểm tá»±a cá»§a mẹ và em gái sau sá»± ra Ä‘i cá»§a ba. Và gia đình không thể gánh thêm bất kỳ ná»—i Ä‘au nà o, tôi giấu không cho mẹ biết. Sau má»™t thá»i gian, bệnh tái phát, mắt tôi lại yếu Ä‘i nhiá»u. Dần dần, mẹ cÅ©ng từ từ hiểu ra nên tôi phải cho mẹ biết. Nhìn mẹ khóc vì lo cho mình, lần đầu tiên thôi có cảm giác tim mình thắt lại vì Ä‘au đớn. Rồi má»i ngưá»i gom góp tiá»n bạc cho tôi sang Singapore Ä‘iá»u trị. Lần đầu tiên tôi có cảm giác đứng giữa sá»± sống và cái chết. Cảm giác đó khó tả lắm!

Sau lần Ä‘iá»u trị nà y, thị lá»±c cá»§a tôi ổn định hÆ¡n, tôi có thể quay lại vá»›i công việc và cuá»™c sống cá»§a mình. Nhưng lần đó, tôi không muốn chia sẻ nhiá»u vá»›i khán giả, đồng nghiệp vì tôi không muốn má»i ngưá»i lo lắng và cÅ©ng sợ cảm giác bị thương hại. Má»™t năm trở lại đây, bệnh tái phát, khiến mắt phải cá»§a tôi không còn nhìn thấy gì. Bác sÄ© ở Singapore đã bó tay, tôi phải dùng tóc để che lại khi lên sân khấu hoặc xuất hiện trước đám đông. ChÃnh vì váºy, suốt má»™t năm qua, tôi phải để kiểu tóc che má»™t mắt lại, nhiá»u bạn trên mạng không hiểu rõ nên có những lá»i bình luáºn cay nghiệt... Tôi không trách há», chỉ cảm thấy buồn khi ngưá»i ta không hiểu mình. Nhưng tôi nghiệm ra được, ngưá»i ta không phải mình, nên không thể có sá»± đồng cảm được.Â
Má»i ngưá»i khuyên tôi nên chia tay công việc ca hát, để tránh sá»± soi mói ác ý đó, là m ảnh hưởng đến tinh thần. Nhưng tháºt sá»± niá»m yêu ca hát đã ăn và o máu tôi, khi nằm trên giưá»ng bệnh, chÃnh âm nhạc đã tạo cho tôi động lá»±c để chiến thắng những suy nghÄ© tiêu cá»±c. Tôi muốn được hát đến giây phút cuối cùng. Gần đây, bệnh lại trở nặng, có nguy cÆ¡ ảnh hưởng đến con mắt còn lại nên má»™t lần nữa tôi phải sang Singapore Ä‘iá»u trị. Má»i ngưá»i lại gom góp tiá»n cho tôi vì chi phà lần nà y nhiá»u hÆ¡n lần trước rất nhiá»u. Vá» tâm lý, trước ngà y tôi và o phòng mổ, má»i ngưá»i cá»±c kỳ lo lắng, không ngá»§ được nhưng vẫn phải tá» vẻ bình thưá»ng để động viên tôi. Nhìn má»i ngưá»i lo lắng, tôi cảm thấy mình tháºt có lá»—i vá»›i những ngưá»i thân. Còn tôi thì quen rồi, nên cảm giác cÅ©ng bình thưá»ng, dù ca mổ nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u.

Sau ca mổ nà y, bác sÄ© khuyên tôi phải dà nh thá»i gian để nghỉ ngÆ¡i. Vả lại, tôi còn phải tiếp tục những đợt Ä‘iá»u trị tại Mỹ để giải quyết tốt hÆ¡n cho căn bệnh. Nhưng có lẽ Ä‘iá»u nà y sẽ không thá»±c hiện được vì khả năng kinh tế cá»§a gia đình tôi và bạn bè đã gần như cạn kiệt sau nhiá»u đợt Ä‘iá»u trị vừa rồi. Tôi cÅ©ng không muốn mình trở thà nh gánh nặng cá»§a ngưá»i thân. Nên thôi, cứ tá»›i đâu hay tá»›i đó, tôi cứ trân trá»ng từng ngà y và sống cho tháºt ý nghÄ©a.Â
Còn vá»›i việc ca hát, tạm thá»i tôi nghÄ© mình phải chia tay để chữa bệnh. Sau nà y còn cÆ¡ há»™i xuất hiện hay không, tôi cÅ©ng không dám nói trước. Nhưng tháºt sá»± tôi luôn muốn được ca hát đến giây phút cuối cùng, nếu khán giả vẫn chấp nháºn má»™t ca sÄ© phải che má»™t bên mắt khi xuất hiện trên sân khấu, và tôi có đủ sức khá»e để tiếp tục theo Ä‘uổi công việc ca sÄ©. Nếu không còn được đứng trên sân khấu, tôi vẫn sẽ gắn bó vá»›i âm nhạc theo cách khác, vá»›i vai trò khác, như nhạc sÄ© hoặc producer cho các ca sÄ© trẻ cá»§a công ty. Tôi cÅ©ng dá»± định khi mình khá»e hÆ¡n sẽ khởi xướng các hoạt động từ thiện dà nh cho những bệnh nhi hoặc tham gia những buổi trò chuyện vá»›i bệnh nhân hiểm nghèo để tiếp thêm cho há» sá»± lạc quan trong cuá»™c sống. Nói chung, tôi sẽ là m tất cả má»i chuyện còn có thể là m được để cảm thấy mình còn là ngưá»i có Ãch.Â

Äiá»u may mắn nhất cá»§a tôi là lúc nà o cÅ©ng có gia đình, bạn bè thân bên cạnh. Lần nà o Ä‘i chữa trị ở Singapore tôi cÅ©ng Ä‘á»u cần số tiá»n rất lá»›n. Ngưá»i thân, bạn bè Ä‘á»u chung tay má»—i ngưá»i má»™t Ãt để giúp tôi, vì tiá»n dà nh dụm từ việc Ä‘i hát cá»§a tôi chẳng thấm và o đâu. Gia đình tôi neo ngưá»i, hai lần chữa trị ở Singapore, lần nà o bạn bè cÅ©ng bá» cả công việc để sang chăm sóc và động viên tôi. Nhiá»u đồng nghiệp thân thiết cÅ©ng thưá»ng xuyên gá»i Ä‘iện, chia sẻ, động viên. Tôi tháºt sá»± rất biết Æ¡n má»i ngưá»i. Nếu như không có sá»± trợ giúp cá»§a há» vá» cả váºt chất lẫn tinh thần, tôi không dám tin mình có thể vượt qua được nhiá»u biến cố như váºy. Những tình cảm ấy suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y tôi sẽ không bao giá» quên.Â
Tôi biết trong cuá»™c sống vẫn còn nhiá»u hoà n cảnh đáng thương hÆ¡n mình. Tuy chưa biết tương lai mình sẽ như thế nà o vá»›i căn bệnh nguy hiểm nà y, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình may mắn hÆ¡n nhiá»u ngưá»i, khi vẫn còn gia đình, bạn bè bên cạnh, còn sá»± cổ vÅ© tinh thần cá»§a khán giả, và quan trá»ng vẫn còn cÆ¡ há»™i là m việc để sống vá»›i niá»m Ä‘am mê cá»§a mình. Tôi vẫn sẽ chiến đấu đến giây phút cuối cùng…
-
Tháºt cảm động! Mong má»i Ä‘iá»u tốt đẹp sẽ đến vá»›i Wanbi Tuấn Anh! Chúc bạn qua được bệnh hiểm nghèo và quay trở lại âm nhạc!