Em ngồi đây bên bậc cầu thang
Khư khư điện thoại,tuột rơi mất
Nhưng em biết rằng em phải vậy
Và anh sẽ chẳng thể hiểu cho
Sẽ thật khó để hình dung được
Em sẽ sống cuộc sống thiếu anh
Em như thấy mảnh tim mình rạn vỡ
Nhưng khi bạn đang đứng ở ngã tư
Chỉ có một đường mà bạn phải chọn
Em đoán chăng rằng sẽ đau lòng
Em đoán rằng em sẽ phải khóc
Và cho đi một vài điều yêu quý
Để có thể thấy được mặt trái kia
Em đoán chăng rằng em sẽ ngã gục
Như rơi xuống khi bạn thử cất cánh
Dẫu thật buồn nhưng lại có đôi khi
Tiên lên trong suốt dọc đường đời
Bắt đầu bằng ly biệt
Em biết có,đường chân trời xanh thẳm
Nơi đâu đó trên cao,đang chờ em
Để đến đó buộc phải bỏ mọi thứ
Đôi khi cuộc sống lắm ngọt bùi